SỬA HIẾN PHÁP : TRÒ TRÁO BÀI 3 LÁ


SỬA HIẾN PHÁP : TRÒ TRÁO BÀI 3 LÁ
(Bài 1)

 
    
 Tôi đọc trên internet thấy ông Nguyễn Doãn Tiên, một người đang sống ở trong nước, đưa ra lời phê bình việc VGCS sửa Hiến Pháp rất haỵ. Ông Tiên ví von hết sẩy như sau: “….. chiêu trò sửa đổi hiến pháp này chỉ là chiêu trò bài ba lá, tráo bài ba lá mà Đảng Cộng sản và một số người được trả lương để định hướng dư luận.” Đảng sửa HP mà ông bảo là trò tráo bài 3 lá thì thật tuyệt. Đẹp không gì bằng. Tôi không biết ông Nguyễn Doãn Tiên là ai, nhưng xin thành thật khen ngợi lời nhận định chính xác và rất có ý nghĩa của ông. Cả một chính sách quốc gia trọng đại của bè lũ Việt gian bán nước ông thâu tóm trong một câu thôi, ngắn gọn, đầy đủ, và hoàn toàn đạt ý.
     Tráo bài 3 lá là một thứ cờ bạc bịp bọn lưu manh bầy sòng ở ngoài đường ngoài chợ để trấn lột tiền bạc của những người có máu mê đỏ đen. So sánh việc sửa HP với trò tráo bài 3 lá chí lý ở chỗ là, VGCS giống như bọn cờ bạc bịp, chúng chơi gian lận nên chỉ có thắng mà không bao giờ thua. Trái lại, người dân VN ví như dân máu mê, luôn chỉ có thua mà không bao giờ thắng. Mặc dầu biết thế nhưng dân chơi vẫn nhào vô chơi để được móc túi. Đó là điều lạ lùng không ai hiểu nổi. Trong bài viết “Xác nhận là bánh vẽ” gởi công khai trên nhiều diễn đàn cho một người bạn là bác sĩ NTC, chúng tôi nhận định rằng: đây là một trò bịp, một trò bịp vĩ đại. Bọn bán nước tại Hànội mưu mô thay đổi mặt ngoài cái thể chế hiện hành để giữ lại tất cả. Nói khác đi là chúng không để mất đi đâu cái gì mà chúng đang có được khi buộc phải thay đổi. Chúng tôi lặp lại nhận định này ở đây để làm sáng tỏ thêm ý nghĩa lời phê bình của ông Nguyễn Doãn Tiên.
     Bài viết này có mục đích chứng minh việc sửa đổi Hiến Pháp của VGCS là trò tráo bài 3 lá - theo cách nhìn của ông Nguyễn Doãn Tiên - Nó xẩy ra như thế nào và đưa đến hậu quả gì. Để biện lý cho những nhận định của mình, lập luận của người viết căn cứ trên những lời tuyên bố có giá trị thuyết phục của chính các nhân vật CS chóp bu nói về CS. Đó là các ông Boris Yeltsin và Mao Trạch Đông. Thiết tưởng chúng tôi khỏi cần phải giới thiệu hai nhân vật đặc biệt này, vì chắc chắn ai cũng biết cả rồi. Boris Yeltsin bộc bạch một cách thật thà về CS như sau: “Cộng sản không thể thay đổi được mà cần phải thay thế.” Trong khi Mao Trạch Đông nói năng huỵch toẹt về CS không cần khách sáo: “Chính quyền nhân dân khởi đầu từ họng súng.” Lời phát biểu của ông Yeltsin phải hiểu là, CS tự bản chất là một chế độ xấu xa, không thể lấy đạo đức để mà sửa đổi cho nó trở nên tốt được. Còn lời phát biểu của Mao Trạch Đông có ý nghĩa là, các đảng CS đều cướp đoạt chính quyền bằng súng đạn, bằng xương máu. Do đó, quan niệm giang sơn, đất nước của CS cũng giống như của các vua chúa thuở xưa: bất cứ cái gì - kể cả giang sơn đất nước - CS chiếm được bằng mồ hôi, xương máu là của riêng của đảng CS, là tư hữu, người khác không có quyền vô đấy để tranh dành. Hai câu trên nên được coi là hai định luật chính trị. Sự chính xác của nó đã được chứng minh qua lịch sử và bằng thực tế. Chúng tôi xin miễn dài dòng. Từ các định luật này, chúng ta rút ra được hai hệ quả:
-   Một là, CS dứt khoát không bao giờ chịu từ bỏ quyền hành mà chúng chiếm hữu được bằng xương máu.
-  Hai là, dùng các phương pháp ôn hòa như nêu kiến nghị, gởi thỉnh nguyện thư, góp ý kiến v.v. với CS để xin chúng thay đổi chế độ hoàn toàn là điều không tưởng.
     Vì là một canh bạc lớn, mức ăn thua là tương lai của cả dòng giống nhà việt gian nên VGCS phải chuẩn bị thật chu đáo, không để cho xẩy ra bất cứ một sai sót nào. Cần chú ý và nhìn cho thật kỹ kế hoạch VGCS đang chuẩn bị cho việc sửa HP của chúng. Màn khởi đầu là công tác vẽ tranh.
BỨC TRANH VÂN CẨU
     Việc chuẩn bị đầu tiên là chủ sòng bài (tức VGCS) dựng bức hậu cảnh cho chiếu bạc. Hậu cảnh là một bức tranh vân cẩu khá đẹp mắt, phô bầy quang cảnh hết sức sinh động của cái thế hòa hợp hòa giải của cả đôi bên trong cũng như ngoài nước.
      Không phải là hiện nay chúng ta thấy nhan nhản tin tức xẩy ra liên quan đến tình hình của đất nước sao. Nếu chúng ta chú tâm vào từng sự kiện riêng lẻ, chẳng hạn vụ Nghĩa Trang QĐ Biên Hòa, vụ Nghị Quyết SJ455 của Quốc Hội Virginia v.v., chúng ta sẽ chỉ cho đó là những hành vi phản bội hoặc đón gió. Sự phán đoán của chúng ta giới hạn trong phạm vi cá nhân. Nhưng nếu gom chung tất cả các sự kiện này lại để phân tích và đánh giá, chúng ta sẽ có suy nghĩ khác và thấy rằng, đàng sau cái bánh vẽ sửa đổi Hiến Pháp, chế độ hiện nay tại VN đang đi đến hình thành một thể chế chính trị mới gọi là đa đảng. Manh nha là bước đồng khởi hòa hợp giữa quốc gia và CS. Tập hợp các hiện tượng có tính cách cổ vũ cho hòa hợp hòa giải đang diễn ra hiện nay, chúng ta tưởng tượng ra ngay một bức tranh - người viết gọi là tranh vân cẩu - làm nền cho cái trò chơi dân chủ tráo bài 3 lá bịp.  Tranh vân cẩu là những tụ mây trong một bầu trời nhiều mây có hình dáng đủ mọi loài thú: chó, beo, sư tử v.v., và có khi cả hình dạng người.
     Xin điểm một số hình thù trên bức tranh vân cẩu trong bầu trời chính trị VN hiện nay:
*  Hoàng Duy Hùng -  Tên Hùng tạm gọi là lớp trẻ trong số dân tỵ nạn, có bằng cấp, rất năng động, lưu manh, và lật lọng. Hắn không đi theo con “đường mòn chống cộng” bị coi là thủ cựu và gặp toàn thất bại như thế hệ cha anh, mà tự vạch ra cho mình con đường gọi là “đấu tranh trực diện” với VGCS. Thực tế là nếu có đấu tranh thì hắn đấu tranh một mình, bởi vì hắn hoàn toàn không được một ai trong cộng đồng tin tưởng và hậu thuẫn, trái lại còn bị đồng hương tẩy chay và xa lánh. Một mình Hoàng Duy Hùng dám đấu tranh với đảng VGCS có gần 4 triệu đảng viên. Như thế có ngon không! Không phải hắn dại, cũng không phải hắn ngu, mà là hắn bịp. Làm thuê làm mướn bịp thiên hạ để kiếm ăn là “nghề của chàng.” Hoàng Duy Hùng tự cho rằng mình quan trọng ở chỗ thuộc dòng chính Hoa Kỳ, mặc dù dòng chính của hắn chỉ là đại diện ở cấp làng xã chứ chưa tới cấp tỉnh thành, càng xa lắc xa lơ cấp trung ương. Đi môi giới buôn bán làm ăn cho thành phố mà hắn dám khoe là đi thương lượng các vấn đề cấp quốc gia. Hắn mang ảo tưởng rằng hắn là con bò trong khi thực sự chỉ là con nhái bén. Các chủ nhân ông của Hùng không thấy rằng tên đầy tớ này càng trình diễn càng trở nên trơ trẽn và lố bịch. Màn kịch trong ngoài hòa hợp hòa giải của các ông chủ vì thế ngày càng trở nên mất khách. Hoàng Duy Hùng làm nghề khác kiếm ăn may ra còn giữ được nồi cơm hơn là đi làm tôi cho bè lũ bán nước và bọn nhà giầu đóng vai trò diễn viên tồi trên sân khấu chính trị như hiện nay.
*  Nguyễn Đạc Thành -  tiêu biểu trong giới HO. Việc làm của Thành được sự ủng hộ của một vài tướng tá võ biền. Có lẽ màn trình diễn Nghĩa Trang QĐ Biên Hòa quan trọng nên được cả hai chủ nhân Mỹ Việt cấp quốc gia quan tâm bỏ công sức tham gia chút đỉnh để khuyến khích. Tuy nhiên các ông chủ này quên rằng Thành đã bị lật tẩy vì Nghĩa Trang QĐVNCH đã bị VGCS đổi tên để xóa đi vết tích ăn cướp của chúng rồi. Việc tên thứ trưởng ngoại giao VGCS Nguyễn Thanh Sơn và TLS Mỹ Lê Thành Ân đến đốt nhang tại nghĩa trang QĐ Biên Hòa cố ý cho thấy việc làm của Thành được cả VGCS lẫn Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ chính thức yểm trợ. Giới HO cựu quân nhân QLVNCH là thành phần chống cộng kiên cường nhất hiện nay tại hải ngoại. Vì thế, việc làm của Thành mang một ý nghĩa đặc biệt. Cả Mỹ lẫn VGCS đều đặt kỳ vọng vào Nguyễn Đạc Thành.
*  Nguyễn Ngọc Bích -  một chính khách tỵ nạn có máu mặt. Nhìn vào hoạt động chính trị gần đây của ông Bích trong cái gọi là Ủy Ban Lâm Thời VNCH gì đó mà ông là chủ tịch thì mới thấy tham vọng của Nguyễn Ngọc Bích. Ông ta tính nước đi đêm với lập pháp Mỹ (Quốc Hội Virginia) để thành lập một lực lượng mang tính cách đại diện cho nhân dân miền Nam (VN) đem về nước làm đối lập (cuội) với CS miền Bắc. Ông Bích gặp thất bại ngay từ đầu, đơn giản bởi vì ý tưởng của ông là sản phẩm của Việt Tân. Quả đúng như trước dây chúng tôi đưa ra nhận xét khi viết về Nguyễn Chánh Kết: Việt Tân là cái lò thiêu người. Bất cứ ai chui đầu vào cái lò đó chắc chắn sẽ bị cháy rụi. Ông Việt Tân Nguyễn Ngọc Bích làm chính trị rất hớ hênh. Ông bị cháy rụi là đương nhiên.
*  Nguyễn Thị Thanh -  một trong những người chống cộng to mồm và ồn ào nhất. Bà Thanh kêu gọi người tỵ nạn về hợp tác với VGCS để chống Trung cộng. Nghe đâu bà đã về trong nước và được VGCS o bế rất tận tình. Thực chất việc bà Thanh kêu gọi hải ngoại về hợp tác với VGCS là cái gì? Để đầu quân đi lính làm bộ đội “cụ hồ” đánh Trung cộng? Lớp trẻ có sức chiến đấu, ai về? Con số cầm chắc sẽ là zero. Đem chất xám về giúp nước chăng? Ai ôm ấp ảo tưởng đem trí tuệ về cho bọn VGCS ngu dốt sai khiến? Con số vẫn là zero. Vậy thì là cái gì? Là tiền, tôi nói không sai chứ. Ai có dư tiền muốn đem về nuôi các con hạm trong nước xin cứ tự do nghe theo lời bà bác sĩ Nguyễn Thị Thanh. Muốn thắng Trung cộng, nguyên lý căn bản là phải tiêu diệt VGCS trước. Giả sử hợp tác với VGCS may mà đánh thắng được Trung cộng thì sau đó chuyện gì xẩy ra ai cũng có thể thấy được. Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam là một kinh nghiệm đắt giá cho những ai nuôi ảo tưởng hợp tác với VGCS. Trung cộng xâm lăng VN bằng vũ lưc, đó là chuyện xui xẻo, nhưng nó đem đến cho cái may là dân tộc VN sẽ được cả thể giới đứng bên cạnh và ủng hộ. Theo ngu ý thì Trung cộng chẳng dại gì mà xâm lược VN bằng cách đó. Nó cứ âm thầm thôn tính đất nước ta không cần phải tốn một viên đạn như hiện nay, vừa chắc ăn hơn, vừa bịt miệng được thế giới. Các nước khác dù có nhìn thấy rõ bộ mặt ăn cướp của anh Ba đấy nhưng cũng không có lý do gì để xen vào được.
*  Giới truyền thông và văn nghệ -  Đặc biệt hai giới này tham gia màn trình diễn hòa hợp hòa giải rất đông. Dân anh chị của giới này là các ông Trúc Hồ truyền hình SBTN và tờ báo Người Việt. Cả hai có trụ sở tại Nam California. Chủ trương của Trúc Hồ rất rõ, anh ta không nhắm lật đổ chế độ VGCS vì “chế độ này đã được nhiều nước trên thế giới công nhận.” Ấy thế mà dân tỵ nạn vẫn tôn vinh Trúc Hồ là nhà chống cộng thành công ở hải ngoại. Tài của Trúc Hồ là ở chỗ đó. Ở hải ngoại này hầu như rất hiếm người làm truyền thông vì lý tưởng chống cộng. Ai cũng vì miếng cơm manh áo trước hết. Tại sao giới truyền thông và văn nghệ tỵ nạn lại ngả theo xu hướng hoạt động cho việc hòa hợp với VGCS? Chuyện này thì xin hỏi NQ36 để nó trả lời cho.
*  Cành đào miền Bắc -  Có ngưòi còn đăng lại bài báo của ông Minh Võ viết về cành đào Hồ Chí Minh gởi tặng cố TT Ngô Đình Diệm với ngụ ý rằng đến như cụ Diệm cũng còn muốn bắt tay hòa hợp hòa giải với Hồ Chí Minh thì tại sao những người suy tôn cụ lại chống đối?
     Các nhân vật và sự việc kể trên không xẩy ra tình cờ, mà kỳ thực được bí mật dàn dựng cho vở tuồng sửa đổi HP của VGCS. Mục đích là để hướng người tỵ nạn đi đến hòa hợp với VGCS. Chủ ý của những kẻ vẽ bức tranh vân cẩu là để nói lên hai điểm quan trọng:
-   Một là VGCS muốn chứng tỏ rằng đại đa số đồng bào tỵ nạn tại hải ngoai, đủ mọi thành phần, mọi tầng lớp, đã hưởng ứng việc hoà hợp hòa giải với chúng. Nói một cách khó nghe nhưng đúng với thực tế là dân tỵ nạn đã qui thuận VGCS cả rồi. Thành phần chống cộng còn lại chỉ là thiểu số không đáng kể, rất cực đoan và quá khích.  
-   Hai là, chuyện hòa hợp hòa giải được cả Mỹ lẫn VGCS đóng ấn “Approved.”
     Không cần phải nhọc công điều tra nghiên cứu, người ta cũng thấy được thế lực nào đang với bàn tay lên trời vẽ mây thành những hình thù quái dị như thế.
(Bài 2)

Thả cò mồi  
     Bẫy chim hay bẫy người, người ta theo cùng một nguyên tắc: dùng con mồi để dụ. Chim thì gọi là chim mồi, người thì gọi là cò mồi. Con chim mồi càng hót vang, càng gáy khéo, càng dễ dụ những con chim khác kéo đến họp đàn. Đối với con người, cá nhân hay tổ chức càng có danh vọng, tiếng tăm càng được nhiều người tin tưởng. Trên một chiếu bạc, trong số dân chầu rìa và những con bạc vây chung quanh tay nhà cái, thỉnh thoảng có người thắng, và thắng lớn. Đó chắc chắn là tên cò mồi. Tay nhà cái rất cần có những tên cò mồi để dụ khị người khác vô chơi. Trò sửa HP cũng thế. VGCS đưa ra những tên cò mồi có tiếng tăm để dụ người ta hưởng ứng, bàn bạc và góp ý để cho trò bịp bợm trở thành như là thiệt. 
     Màn dàn dựng thứ hai sau bức tranh hòa hợp là màn thả những tên cò mồi. Đám cò mồi trong vở tuồng sửa HP tự động qui tụ thành một phe mang hình thức đối lập với tay nhà cái tức đảng VGCS. Thế là chiếu bạc xôm tụ. Ở đây chúng tôi một lần nữa xin nói rõ về hai từ kép “hoà hợp và hoà giải để lưu ý bạn đọc. Chỉ cần để ý một chút thì sẽ thấy, bọn VGCS không bao giờ nói đến chữ hòa giải. Chúng chỉ nói đến hòa hợp. Thuật ngữ hòa hợp trong trò chơi chữ của VGCS có nghĩa là anh hợp tác làm việc dưới quyền lãnh đạo của tôi. Đơn giản thế thôi. Nhưng thuật ngữ hòa giải hòa hợp của người quốc gia thì trước hết phải xóa bỏ hận thù giữa đôi bên rồi mới nói đến hợp tác và xây dựng được. Do đó hòa hợp đòi hỏi phải có hòa giải trước thì mới có kết quả. Hòa hợp mà không có hòa giải chỉ là đòn phép lừa đảo nhau “đồng nhi bất hòa” của những tên tiểu nhân. Nói hòa hợp hòa giải không thôi thì có vẻ còn mông lung. Sửa HP, mục đích cụ thể của nó là hình thành một phe dân chúng cả ở trong lẫn ngoài nước càng đông càng vui làm đối lập với phe cầm quyền để đi đến một chế độ có phe này phe kia như tại các nước phương tây. Thử nhìn xem có phải sân khấu chính trị VN đang đi đến hình thành hai khuynh hướng: phe cầm quyền và phe đối lập không? Còn chuyện đối lập thật hay đối lập cuội thì lại là chuyện khác, cũng dễ phân biệt thôi.
-  Phe cầm quyền -  Xưa nay trên thế giới đâu đâu cũng vậy, phe nắm quyền bao giờ cũng cố vơ vào cho mình cái thế nhân dân, cho rằng mình mới là kẻ được đa số nhân dân ủng hộ. VGCS là bọn to mồm hơn ai hết về cái tiểu xảo này. Bọn đầu sỏ Hànội mà người phát ngôn là Nguyễn sinh Hùng, chủ tịch quốc hội VGCS, ngày 29-3-2013 cho biết, qua gần ba tháng triển khai kể từ ngày 2-1-2013, các bộ, ngành, địa phương, hội đoàn, đoàn thể trong cả nước đã tiếp nhận khoảng 20 triệu lượt ý kiến góp ý về các nội dung của dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992. Trong đó hầu hết đều tán thành bản sửa đổi Hiến Pháp do chúng soạn thảo. Hùng tin tưởng rằng đến cuối tháng 9-2013, sẽ có khoảng 90% dân chúng tán thành bản HP được sửa đổi. Ai cũng thấy được, Nguyễn Sinh Hùng nói láo. Chưa chơi mà mọi người đã nhìn thấy tên gian manh này tráo bài rồi.
     Ngoài việc được đa số quần chúng ủng hộ như tên chủ tịch Quốc Hội Nguyễn Sinh Hùng nói láo, phe cầm quyền còn chiếm ưu thế tuyệt đối về tất cả các lãnh vực khác, đặc biệt là lãnh vực kinh tế. Ngay cả trước khi Đông Âu và Liên Sô sụp đổ cuối thập niên 80 và đầu 90 của thế kỷ trước, VGCS đã nhìn thấy tình trạng bấp bênh của chính mình. Để sống còn, chúng phải đổi mới theo con đường làm ăn tư bản. Và cũng hiểu rõ đây là con đường mạo hiểm, VGCS vì thế đã tương kế tựu kế để luôn giữ thế thượng phong trong bất cứ hoàn cảng nào. Đại hội đảng lần thứ X năm 2006 đã đề ra phương sách cho phép đảng viên làm kinh tế cá thể. Các ngành kinh tế, tài chánh, thương mại, dịch vụ v.v. đang vốn là tài sản quốc gia, chỉ trong một thời gian ngắn được chuyển giao sang tay các đảng viên, hoặc thân nhân, trở thành tài sản tư nhân. Ngày nay người ta thấy các đảng viên giầu sụ, trở thành một giai cấp mới người dân gọi là “tư bản đỏ” là do việc ăn cướp trắng trợn này. Đại hội XI năm 2011 đảng VGCS còn mở rộng đảng qui, kết nạp các đảng viên mới thuộc thành phần tư bản. Các nhà tư bản ngoài đảng không ai không gia nhập đảng để bảo vệ tài sản và dựa hơi đảng để làm giầu. Cho đến nay, hầu như tất cả tài sản quốc gia đều nằm trong tay các đảng viên đảng VGCS. Đó là biện pháp tư bản hóa toàn đảng để giữ ưu thế cho đảng nắm quyền.
     Về các ưu thế khác, chúng ta cũng không cần phải bàn cãi, bởi vì sự thật đã quá hiển nhiên là tất cả đều nằm gọn trong bàn tay của đảng rồi. Đảng VGCS nắm toàn bộ tất cả mọi phương tiện truyền thông trong nước để hướng dẫn dư luận theo ý đảng. Đảng nắm trong tay tất cả các cơ quan hành chánh từ trung ương đến địa phương, toàn thể quân đội và công an để trấn áp nhân dân và bảo vệ đảng. Đứng đầu mỗi đơn vị phải là đảng viên. Ngoài ra đảng VGCS cũng đã kiện toàn việc lãnh đạo các tổ chức quần chúng. Không một người công dân nào không buộc phải tham gia vào các đoàn thể quần chúng dưới sự lãnh đạo của tổ đảng cơ sở. Tất cả cho thấy cái thế tất thắng của đảng VGCS cho dù có thay đổi chế độ.
-  Phe đối lập -  Họ là những ai? Có vẻ ô hợp và rời rạc, thuộc nhiều thành phần và khuynh hướng, nhưng hầu như đa số - xin nhấn mạnh là đa số - cùng một cái lò “cuội” mà ra.
*  Hội dồng giám mục -  Được coi là hấp dẫn nhất và có thế giá nhất là Bản Góp Ý của Hội Đồng Giám Mục (HĐGM) VN. Vấn đề ở đây không phải là HĐGM nêu ý kiến đúng hay sai, hấp dẫn hay không hấp dẫn, mà chủ yếu là sự có mặt góp ý của các vị trong Hội Đồng lãnh đạo khối tín đồ công giáo. Thực tế khối công giáo là lực lượng chống cộng mạnh mẽ nhất hiện nay tại VN. Được HĐGM đứng ra làm đầu tầu cho phe đối lập trong cái màn trình diễn này thì quả thật là hết chỗ chê. Bọn đầu sỏ Hànội, qua các bàn tay chính ủy trong giáo hội đã đưa đẩy cả HĐGM vào cái thế đi giữa hai lằn đạn mà các vị chân tu không nhìn thấy. Ý kiến của các vị chắc chắn sẽ chẳng bao giờ được quan tâm, bởi vì như Nguyễn Sinh Hùng tuyên bố, hiến pháp mới sẽ được 90% dân chúng hậu thuẫn rồi thì chúng còn gì cần phải nghe ai nữa. Vì thế HĐGM bị VGCS lợi dụng làm một tên cò mồi ăn khách nhất trong canh bạc tráo bài sửa HP này.
     Nhận định việc góp ý của HĐGM là một hành vi cò mồi, chúng tôi hoàn toàn không có ý bất kính hoặc phạm thượng, vì đó là một sự thực. Chúng tôi đứng trên lập trường dân tộc và vì lợi ích của Dân Tộc chứ chẳng phải vì lý do nào khác. Chúng tôi biết rất rõ đa số các giám mục VN là những bậc chân tu đáng kính. Nhưng thành phần ở thượng tầng và có thế giá đang chi phối và dẫn dắt Hội Đồng đi theo khuynh hướng bợ đỡ VGCS. Nếu người ta dám âm mưu mượn tay người ngoại quốc để đẩy một vị chân tu có tiếng là yêu Giáo Hội, yêu đất nước ra khỏi chức vụ để ngồi vào thay thế thì chuyện làm cò mồi có là gì mà không dám làm? Nếu đã dám xỉ vả giáo dân bất đồng chính kiến là bọn mang thói đời đối kháng thì đâu còn cần phải che giấu việc bợ đỡ VGCS! Bản góp ý của HĐGM theo chúng tôi nghĩ đã không được tham khảo rộng rãi trong toàn thể Hội Đồng. Vì thế nó trở thành một hành động cò mồi. Từ xưa đến nay, trước tất cả mọi thảm họa của đất nước, tại sao người ta không thấy HĐGM lên tiếng, mà trước việc VGCS sửa HP, các vị lại mau mắn đáng ngạc nhiên đến thế? Sự sốt sắng ký tên trong các góp ý của Lm Huỳnh Công Minh và Gm Nguyễn Thái Hợp là một dấu chỉ, cũng là điểm gây nghi ngờ. Bản góp ý của HĐGM cuối cùng phạm phải một sai lầm nghiêm trọng là - như chúng tôi đã dẫn chứng lời của ông Boris Yeltsin -  CS chỉ thay thế mà không thể thay đổi được. Đóng góp ý kiến với CS để xin chúng thay đổi chế độ hoàn toàn là điều không tưởng và vô ích. Sống trong đất nước CS, các giám mục không thể nói rằng không hiểu gì về CS.
*  Nhóm 72 -  Thành phần góp ý sôi nổi thứ hai là nhóm gọi là 72 nhân sĩ trí thức trong nước. Nhóm 72 ra mặt là chuyện bắt buộc, và là tên cò mồi thứ hai của VGCS. Trên thế giới, trí thức được coi là tinh hoa của dân tộc, là rường cột của đất nước. Sửa đổi HP là công việc hệ trọng hàng đầu của quốc gia, thiếu vắng ý kiến của thành phần trí thức tham gia vào là điều coi không được. VGCS không thể không cần đến tiếng nói của thành phần có học để màn trình diễn thêm phần mầu mè riêu cua. Thế nhưng ít có ai để ý một điều là, trí thức thế giới với trí thức xã hội chủ nghĩa VN khác nhau xa lắm. Căn bản của trí thức là biết đúng và làm đúng theo lương tâm. Trí thức VN trong nước có thể có một chút kiến thức về chuyên môn, nhưng thực tế cho thấy họ không đủ trình độ để được đánh giá là trí thức. Dễ hiểu thôi, bởi vì thực tế chứng minh, trí thức VN không đủ trí tuệ và khôn ngoan hầu phân biệt được phải trái, đúng sai trong vấn đề chọn cho mình một đường lối chính đáng để phục vụ tổ quốc. Người nông dân VN bình thường hiểu biết rất tường tận về CS. Họ hành động một cách rất sáng suốt và lẹ làng là trốn chạy khi thấy CS đến. Trong khi đó, 72 tên trí thức ngựa này lại đón CS về và cúc cung làm tôi mọi cho chúng sai khiến. Như vậy thì ai xứng đáng gọi là trí thức? Ai không?
     Cũng không thể gọi là nhân sĩ bởi vì 72 tên này thiếu cả nhân cách. Sĩ là người có ăn học. Người xuất thân từ cửa Khổng sân Trình phải có đủ nhân, nghĩa, lễ, trí, tín. Như thế mới xứng đáng gọi là kẻ sĩ. Nguyễn Đắc Xuân giết hàng ngàn người dân Huế vô tội hồi tết Mậu Thân, bị tố cáo lại chối phăng thì làm sao gọi là sĩ. Huỳnh Công Minh nhân sĩ gì mà giấu tung tích đảng viên, chui vào giáo hội để phá phách giáo hội? Lê Hiếu Đằng, Huỳnh Ngọc Chênh, Huỳnh Tấn Mẫm nằm vùng hoạt động cho VGCS cho đến bây giờ còn vâng lệnh đảng vờ vịt khoác áo dân chủ cuội để đánh lừa những người ngây thơ nhẹ dạ không xứng đáng là kẻ sĩ. Nguyễn đình Lộc bị đá đít khỏi chức vụ mới dâng kiến nghị sửa đổi HP. Như vậy là nhân sĩ gì?  Lúc làm bộ trưởng tư pháp, quyền hành nắm trong tay, có đủ điều kiện để thay đổi luật lệ, đem lại dân chủ cho đất nước, tại sao y không làm. Những nhân sĩ loại này ở VN lạm phát vô số kể. Có thể kể ra cả ngày trời không hết mà toàn là thứ gộc: Võ Văn Kiệt, Trần Độ, Nguyễn Thanh Giang, Nguyễn Hộ, Bùi Tín v.v. đều là các chiến sĩ dân chủ, đáng mặt nhân sĩ cả. Trong tương lai, rất có thể cả đồng chí 3X cũng sẽ trở thành nhân sĩ, chiến sĩ dân chủ hàng đầu của VN?
     Nói chung, bọn gọi là nhân sĩ này thực tế là những kẻ được chế độ nuôi dưõng và đào tạo để trở thành những con vẹt biết nói tiêng người, nói đúng lúc và đúng bài. Bọn này trở thành một loại gia cầm đảng VGCS nuôi trong sân để làm cảnh. Sự phân biệt giữa người là vẹt là, người nói theo cái đầu của mình suy nghĩ, còn vẹt chỉ biết nói những gì được người dậy cho nói. Đây là tình trạng của đa số những kẻ có ăn học dưới mái trường xã hội chủ nghĩa VN hiện nay.
*  Nguyễn đắc Kiên -  Nội dung góp ý của nhà báo Nguyễn Đắc Kiên nêu ra không có gì đặc biệt, nhưng điểm đặc biệt là ông đề nghị những biện pháp - theo ông - tiên quyết cần thực hiện đề đi đến hòa giải và đoàn kết dân tộc. Những biện pháp đó là: -   Thứ nhất, nhân danh như một điều kiện bắt buộc, không cho phép hồi tố và truy cứu trách nhiệm về những tội phạm làm tổn hại lợi ích dân tộc, quốc gia hay bất cứ hành động mang tính trả thù nào với bọn VGCS.
-   Thứ hai, vì các thế hệ mai sau và vì tương lai dân tộc, không tịch biên, thu hồi những tài sản và tiền bạc bọn đảng viên đã tham nhũng, hối lộ, hoặc ăn cướp dưới mọi hình thức.
-   Thứ ba, trong đội ngũ lãnh đạo ĐCSVN hiện nay có nhiều người có khả năng, nên giữ lại và sử dụng trong Chính phủ lâm thời để giữ vững sự thống nhất quốc gia trong giai đoạn chuyển giao.
     Xét về nội dung những điểm đề nghị trên, ông nhà báo trẻ Nguyễn Đắc Kiên thực sự là người có công lớn đối với đảng. Ông Kiên trẻ người nhưng không non dạ tí nào. Ông dám nói ra những điều mà không ai dám nói, bởi vì nó có tính cách nâng bi, bợ đỡ, và chạy tội cho đảng VGCS một cách quá lộ liễu. Giải tỏa những ám ảnh tội lỗi và tìm cách giải thoát sự trừng phạt của nhân dân VN là mối lo tâm can của bất cứ một tên VGCS nào lúc này. Đề nghị của Nguyễn Đắc Kiên là sự giải thoát cho bè lũ VGCS tất cả mọi tội ác chúng gây ra từ trước tới nay cho dân tộc và cho đất nước, đặc biệt là tội bán nước. Đòi hỏi thứ nhất chắc chắn sẽ không được viết ra một cách minh bạch trong Hiến Pháp hay luật pháp, nhưng sẽ được kín đáo ngụy trang dưới nhãn hiệu không trả thù cá nhân vì xu hướng chính trị khác biệt trong quá khứ chẳng hạn. Nó cũng giống như Điều 9 trong Tuyên Bố cuối cùng ngày 21-7-1954 của Hội Nghị Genève về Việt Nam để cho việc thi hành Hiệp Ước không gặp rắc rối. Đảng VGCS thoát khỏi các tội giết người, cướp của, xâm lược, và bán nước được thì với các ưu thế như đã nói trên, chúng sẽ tồn tại nắm quyền lãnh đạo đất nước không khó khăn gì. Cho dù VGCS bỏ Điều 4 HP, hay bỏ cả bản HP cũ mà đảng VGCS vẫn còn tồn tại với những ưu thế của nó thì thực tế đất nước chẳng có gì thay đổi. Chế độ này nên gọi là chế độ cộng sản phi cộng sản. Nó cũng giống như nước Nga của Putin hiện nay, hay Campuchea của Hunsen vậy thôi.
     Rất nên đặt ra câu hỏi là tại sao lại Nguyễn Đắc Kiên mà không phải là ai khác? Câu trả lời là những đề nghị trên, nếu một người nào đó đã nổi tiếng, có danh phận, và nhất là có bề dầy “dân chủ cuội” nêu ra thì nó sẽ lộ ra tính cuội ngay và sẽ bị vạch mặt tức thì. Nguyễn Đắc Kiên thì khác, ông ta còn trẻ, không có “nợ máu” với cả bên thắng cuộc cũng như bên thua cuộc. 30-4-1975 là “ngày em chưa biết gì (lời một bài hát.)” Quả thật, một con người “vô tội” như Nguyễn Đắc Kiên nói ra linh nghiệm. Đề nghị của ông cho đến nay đã được trên 10 ngàn người ký tên ủng hộ, trong đó có rất nhiều nhà chống cộng nổi tiếng tại hải ngoại. Phải thừa nhận rằng ông Nguyễn Đắc Kiên là người hiểu thấu được tâm can của bọn lãnh đạo tại Ba Đình. Ngược lại bọn chóp bu Hànội biết xài đúng người đúng việc, xứng đáng là “cháu đích tôn” của thằng bác điếm thúi. Thằng bác đẻ ra đảng bịp. Thằng cháu ra công cứu đảng trong tình trạng thập tử nhất sinh này.  Góp ý của Nguyễn Đắc Kiên có thể coi là một quả ban lông đảng VGCS tung ra để đo lường phản ứng của quần chúng. Hơn 10 ngàn chữ kỹ không biết đã đủ để cứu lũ phản quốc được chưa?
(Bài 3)
III   LỘT TRẦN TRÒ TRÁO BÀI 3 LÁ
     Nói là thu nhận ý kiến đóng góp của dân chúng để sửa đổi Hiến Pháp 1992, nhưng tập đoàn bán nước VGCS lại đưa ra một bản dự thảo sửa đối gọi là HP 2013 do chính chúng soạn trước và cho công an đem đến từng gia đình yêu cầu ký tên ủng hộ. Cái trò con tiều này nếu không là tráo bài thì phải nói là cái gì? Tên TBT Nguyễn Phú Trọng rêu rao đã có 2 chục triệu người góp ý. Wow! Điều này có thể đúng. Hắn nói thật chứ chẳng chơi. Cứ tính dân số VN hiện nay là 85 triệu. Mỗi gia đình trung bình 4 người thì toàn quốc có khoảng 21 triệu gia đình. Khá khen công an làm việc chăm chỉ. Chẳng thế mà chỉ trong vài ba tháng trời, chúng đã thu gom được 2 chục triệu ý kiến và còn dự đoán có đến 90% đồng ý với những đề nghị sửa đổi của đảng. Điều này cũng đúng nữa. Công an đến gõ cửa từng nhà. Ai dám nói KHÔNG?
     Với tỷ lệ dân chúng đồng ý cao như Nguyễn Phú Trọng khoe, chúng ta có thể coi bản dự thảo sửa đổi HP 2013 do đảng VGCS soạn đã được chính thức thừa nhận, chỉ còn chờ Quốc Hội biểu quyết thông qua nữa là xong. Bản HP 2013 chắc chắn trong nay mai sẽ trở thành HP của nước VN cộng sản. Và như thế trong bài này, chúng ta đã có đề tài đem ra bàn mà không sợ lạc quẻ. Dưới đây chúng tôi sẽ vạch trần những ma giáo trong cái trò tráo bài của VGCS. Chỉ là một số nhận định sơ khởi và xin trình bầy những điểm mà chúng tôi cho là quan trọng được dư luận đặc biệt quan tâm. Việc giải thích Hiến Pháp dĩ nhiên là việc sau này của cái gọi là Hội Đồng Hiến Pháp của quốc hội VGCS sẽ được thành lập, của các luật lệ mới, và một phần nữa từ các án lệ của tòa án.
     Theo dõi sự làm việc của Ban Biên Tập Sửa Đổi HP và của Quốc Hội VGCS trong những ngày qua, chúng tôi nhận thấy bản Dự Thảo sửa đổi vẫn còn được đem ra thảo luận. Tuy nhiên, VGCS chỉ thảo luận việc có thể thay đổi về hình thức của bản văn như cách dùng chữ, sửa câu, cách thức xếp đặt các ý tưởng trong mạch văn v.v. Nội dung thì không có gì thay đổi cả. Do đó nhận định của chúng tôi dưới đây về trò ma giáo gọi là tráo bài của VGCS sẽ không mất đi tính chính đáng của nó. Có 4 điểm nóng bỏng đáng quan tâm là: việc dân chủ hóa đất nước, quyền lãnh đạo chính phủ và xã hội, vấn đề quân đội bảo vệ ai, sau hết là chuyện HP bảo vệ chú Ba. Thế nhưng khởi đầu xin có đôi điều tổng quát về bản HP mới 2013 trước.
1. Tổng quát về bản HP 2013 -  Bản Hiến Pháp năm 1992 (từ đây xin đơn giản gọi là HP cũ) có 12 Chương, 147 Điều, và Hiến Pháp năm 2013 sửa đổi (xin gọi là HP mới) do nhà nước soạn thảo có 11 Chương, 124 Điều. Có nhiều điều khoản trong bản HP cũ đã bị bỏ đi hẳn. Do đó bản HP mới rút ngắn lại còn 124 Điều. Phần lớn các điều khoản trong HP cũ đã được sửa đổi, thêm hoặc bớt câu, chữ. Cũng có một số Điều hoàn toàn mới thêm vào. Các Điều 141, 142, 143, và 145 qui định về quốc kỳ, quốc huy, quốc ca, và ngày quốc khánh trong HP cũ được đưa lên thành Điều 13 trong HP mới. Điều 144 HP cũ qui định về tên thủ đô là Hànội được đưa lên thành Điều 14 bản HP mới. Với các điều khoản này được giữ nguyên nội dung mà chỉ thay đổi vị trí thì như vậy, xét về hình thức, chế độ xã hội chủ nghĩa VGCS không có gì thay đổi.
2. Dân chủ hóa đất nước - Vấn đề này (nếu xẩy ra) nằm trong Chương I (Chế độ chính trị) và ở ngay Điều 1. Chúng ta hãy đọc Điều 1 của cả 2 bản HP mới và cũ và thử so sánh.
*  Điều 1 mới:  Nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam là một nước DÂN CHỦ, độc lập, có chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ, bao gồm đất liền, hải đảo, vùng biển và vùng trời.
* Điều 1 cũ: Nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam là một nước độc lập, có chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ, bao gồm đất liền, các hải đảo, vùng biển và vùng trời.
-  Nhận xét -  Hai Điều 1 mới và cũ hầu như hoàn toàn giống nhau, chỉ khác nhau chữ “Dân Chủ” được thêm vô trong Điều 1 mới. Theo thiển ý, đây là một điểm quan trọng. Vì xu thế của thời đại, vì áp lực từ nhiều phía, và nhất là để sống còn, chế độ VGCS bắt buộc phải thay đổi, và thay đổi theo chiều hướng không còn độc tài lộ liễu như trước, nên chúng mới phải buộc lòng thêm vào chữ DÂN CHỦ trong bản HP mới của chúng. Tuy nhiên, dân chủ thế nào và dân chủ được nới rộng tới đâu thì không ai biết được. Với các điều khoản bóp nghẹt dân chủ như chúng tôi sẽ đề cập về sau thì chữ DÂN CHỦ trong Điều 1 mới này chỉ là một hình thức tráo bài 3 lá không hơn không kém. Dân Chủ được hiểu, không chỉ là quyền được đại diện trong các cơ quan nhà nước, mà còn là quyền của người dân được hưởng đầy đủ nhân quyền và quyền công dân. Một chế độ toàn trị trả lại tự do dân chủ cho người dân là chuyện hoàn toàn nghịch lý, trái với bản chất của CS là độc tài. Chỉ có thể hoặc là độc tài, hoặc là dân chủ. Đã độc tài thì không có dân chủ. Và đã là dân chủ thì không độc tài. Cho nên việc HP 2013 qui định “Nước CHXHCN Việt Nam là một nước DÂN CHỦ …” cuối cùng chỉ nên xem là chuyện đánh tráo khái niệm dân chủ để lừa bịp.
     Với tâm ý đen tối như thế, VGCS có thể sẽ chấp nhận chế độ đa đảng. Dĩ nhiên là đa đảng theo cách thức CS. Trước đây chế độ VGCS cũng đã là một chế độ đa đảng với hai đảng cò mồi: đảng Dân Chủ và đảng Xã Hội. Tuy nhiên có lẽ chỉ là chuyện giả tưởng, bởi vì HP mới không hé lộ một kẽ hở nào cho phép nghĩ như thế. Cũng có thể dân chủ là quốc hội thâu nhận những người ngoài đảng, kể cả những người tỵ nạn ở nước ngoài. Điều này khả dĩ dễ được chấp nhận hơn. Hiện nay đã có một số, tuy rất ít, người ngoài đảng, có thể là Việt Tân (?), có mặt trong quốc hội. Để chiêu dụ những chánh khứa tỵ nạn dốt nát, nhẹ dạ, hám danh, và hám tiền, VGCS có thể nghĩ đến chuyện cho vài tên cò mồi vào quốc hội của chúng để tạo tấm bình phong dân chủ. Việc các cộng đồng người Việt tỵ nạn bầu cử chọn người vào quốc hội VGCS là điều chắc chắn không thể nào xẩy ra. Như vậy, VGCS bắt buộc phải dùng đến biện pháp mời (nói một cách lịch sự.) Nên nhớ, Điều 19 HP 2013 viết: người Việt tỵ nạn là một bộ phận không thể tách rời của cộng đồng dân tộc VN. Suy ra, VGCS cho một vài tên tỵ nạn vào quốc hội là điều khả dĩ tin được.
     Cũng nên cẩn thận về vấn đề chữ nghĩa của VGCS. Có nhiều CHỮ người Việt quốc gia và VGCS xài chung nhưng nghĩa khác nhau. Ngay như chữ DÂN CHỦ chẳng hạn. Tên TBT Lê Duẫn xưa kia đã thường tự đắc khoe khoang rằng, xã hội XHCN của hắn dân chủ gấp triệu lần của các nước tư bản chủ nghĩa. Lê Duẫn tin rằng chế chộ CS của hắn mới thực sự dân chủ. Ý hắn chê chế độ Cộng Hòa tại miền Nam là không có dân chủ. Thực tế chế độ miền Bắc của Ba Duẫn có dân chủ hay không thì ai nấy đều đã thấy. Cùng một chữ DÂN CHỦ, nhưng VGCS hiểu khác và ngưòi miền Nam hiểu khác. Như vậy thì cũng nên nghi ngờ cho chắc ăn rằng bọn đầu sỏ Hànội thêm vào chữ DÂN CHỦ trong HP 2013 chủ đích là để đem lại cho nhân dân VN nền dân chủ mà Lê Duẫn đã từng tự hào và ca tụng. Bọn CS lưu manh hiếp dâm chữ nghĩa để làm chuyện xấu xa xẩy ra như cơm bữa, chẳng lạ gì. Điển hình nhất mà các ông HO không thể quên được là vụ đi học tập mang theo 10 ngày hay một tháng lương thực.
3. Quyền lãnh đạo đất nước  - 
*  Điều 4 mới:  Đảng cộng sản Việt Nam, đội tiên phong của giai cấp công nhân Việt Nam, đại biểu trung thành quyền lợi của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của cả dân tộc, theo chủ nghĩa Mác - Lê Nin và tư tưởng Hồ Chí Minh, là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội……..
* Điều 4 cũ:  Đảng cộng sản Việt Nam, đội tiên phong của giai cấp công nhân Việt Nam, đại biểu trung thành quyền lợi của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của cả dân tộc, theo chủ nghĩa Mác - Lê Nin và tư tưởng Hồ Chí Minh, là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội…….
-  Nhận xét -  Vấn đề VGCS khư khư ôm quyền lãnh đạo đất nước thực ra không có gì phải bàn cãi, bởi vì độc tài là thế. Thực tế, quyền lãnh đạo đất nước mới là chuyện quan trọng nhất trong chính trị. Bất cứ ở một chế độ nào, dân chủ hay độc tài cũng thế. Chính vì thế mà nhiều chính khách gà mờ, nhiều tổ chức, đảng phái xôi thịt trong cũng như ngoài nước đòi hỏi VGCS phải bỏ đi Điều 4 HP, tức là phải từ bỏ độc quyền cai trị đất nước. HP 2013 giữ nguyên câu quan trọng “đảng CSVN là lực lượng lãnh đạo nhà nước và xã hội” làm thất vọng những kẻ u mê này. Họ thất vọng là phải vì họ không nhớ và hiểu nổi ý nghĩa lời của Mao Trạch Đông, “chính quyền nhân dân bắt đầu từ nòng súng.” Phải khổ công, thậm chí đổ máu mới chiếm đoạt được quyền hành thì làm sao VGCS lại dễ dàng chia chác quyền hành cho những kẻ không phải đổ mồ hôi, sôi nước mắt. Để xem đường lối đấu tranh bằng kiến nghị, thỉnh nguyện thư đạt được kết quả gì. Nếu coi lời của Mao như một tiền đề thì phải kết luận là, những kẻ kêu gọi VGCS bỏ Điều 4 HP là những tên cò mồi, hoặc ngu ngơ hoang tưởng. Với những người quốc gia yêu nước và có hiểu biết thì HP 2013 duy trì độc quyền lãnh đạo đất nước của VGCS là chuyện đương nhiên.
 
4.  Vấn đề quân đội bảo vệ ai  - 
* Điều 70 mới:  Lực lượng vũ trang nhân dân phải tuyệt đối trung thành với Đảng cộng sản Việt Nam, Tổ quốc và nhân dân, có nhiệm vụ bảo vệ độc lập, chủ quyền, thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc, an ninh quốc gia và trật tự, an toàn xã hội; bảo vệ Đảng, Nhà nước, nhân dân, chế độ xã hội chủ nghĩa, cùng toàn dân xây dựng đất nước và thực hiện nghĩa vụ quốc tế.
- Nhận xét -  Không cần giải thích, ai cũng thấy Điều 70 trong HP 2013 là một sự tệ hại, xấu hổ, và đáng thất vọng. Thiết tưởng trên thế giới này không có HP của một quốc gia nào đặt ra những vấn đề đốn mạt như thế. Ngoài những trách nhiệm thông thường, quân đội của nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa VN còn phải gánh vác hai nhiệm vụ vô lý, đó là:
            -  phải tuyệt đối trung thành với tập đoàn bán nước VGCS.
            -  phải đi đánh giặc mướn cho một nước khác (ám chỉ Tầu cộng)
     Hai nhiệm vụ này không có trong HP cũ 1992 (xem Điều 45). Về vấn đề tuyệt đối trung thành với tập đoàn bán nước VGCS. Thử đặt ra giả thiết thế này. Giả sử có một cuộc xuống đường của dân chúng  đòi lật đổ đảng VGCS, quân đội sẽ đứng về phía nào, dân chúng hay đảng VGCS? Câu trả lời là theo HP, quân đội bắt buộc phải bảo vệ đảng cho dù có phải đàn áp dân chúng. Nếu chuyện này xẩy ra trước ngày ban bố HP 2013 thì quân đội có quyền không can thiệp, bởi vì HP 1992 không có điều qui định nói trên. Điều 70 mới đặt đảng VGCS đứng trên Tổ Quốc và nhân dân. Hiển nhiên là bọn chóp bu Hànội đã học kinh nghiệm từ biến cố Thiên An Môn bên Tầu nên mới đưa vào HP điều luật này để đề phòng bất trắc. Sự thể không thể chối cãi được là VGCS rất sợ sự nổi dậy của dân chúng, vì chúng biết người dân VN đã quá chán ghét CS. Từ tâm trạng sợ bóng sợ vía này mà bọn đầu lãnh Hànội phải đặt thêm nhiệm vụ cho quân đội, và vì thế, nhóm chữ “tuyệt đối trung thành” có nghĩa là phản dân chủ. Quân đội VGCS trở thành lực cản đáng khinh bỉ khát vọng dân chủ của nhân dân VN.     Còn thế nào là thực hiện nghĩa vụ quốc tế? Nghĩa Vụ hàm ý là một bổn phận phải thực hiện do luật pháp, lương tâm, hay đạo đức bắt buộc. Và chữ Quốc Tế có nghĩa là ngoài phạm vi hoặc biên cương quốc gia, liên quan đến nước khác. Chúng ta không biết nghĩa vụ mà HP mới qui định là nghĩa vụ gì. Nhưng thông thường việc của quân đội là việc đánh đấm. Thuật ngữ “nghĩa vụ quốc tế” của VGCS được hiểu là việc quân đội của chúng tác chiến bên cạnh quân đội của một nước CS khác. Thuật ngữ này như vậy được hiểu là, nếu Tầu cộng cần quân đội VGCS giúp để thực hiện một nhiệm vụ hay công tác gì đó thì quân đội VGCS không có quyền từ chối, vì đó là nghĩa vụ do HP qui định. Đặc biệt, nếu xẩy ra chiến tranh giữa Tầu cộng và một nước khác thì quân đội VGCS bắt buộc phải tác chiến bên cạnh quân Tầu cộng. Điều 70 trong HP 2013 cho thấy đảng VGCS đã gián tiếp xác định liên minh với Tầu cộng chứ không phải Hoa Kỳ nếu xẩy ra chiến tranh giữa hai nước này. Nói thật sát nghĩa, Điều 70 mới xác định VGCS là tay sai ngoại bang, ngoại bang đây là Trung cộng, và quân đội của chúng là một đội quân đánh thuê.
5.  Để bảo vệ anh Ba -  HP 2013 Chương II qui định quyền con người, quyền và nghĩa vụ cơ bản của người dân. Các điều khoản mới sau đây tuy rất khó đoán ý, nhưng dựa trên thực tế quan hệ giữa Tầu và VN lúc này, người ta có thể diễn giải cũng chẳng mấy khó khăn:
*  Điều 16 mới: Mọi người dân có nghĩa vụ tôn trọng quyền của người khác. Chữ “Người Dân” được hiểu là người công dân VN để phân biệt với chữ “Người Khác” là những ngoại kiều sống trên đất VN. Ngoại kiều ở đây thực ra là để chỉ mấy anh Ba Tầu. Người VN không được quyền đụng chạm đến người Tầu sống trên đất nước VN. Đấy là nghĩa vụ và đấy là dụng ý của Điều 16 HP mới. *  Điều 21 mới: Mọi người có quyền sống. Điều luật này không phải để ngăn ngừa việc người ta giết hại lẫn nhau, nhưng là để bắt buộc người dân VN không được đụng chạm vào phong tục, tập quán, văn hóa, và lối sống riêng của người Tầu. Người VN chỉ có nghĩa vụ phải tôn trọng những quyền tự do đó của người Tầu. *  Điều 44 mới: Mọi người có quyền hưởng thụ các giá trị văn hoá, tham gia vào đời sống văn   hóa, sử dụng các cơ sở văn hóa, tiếp cận các giá trị văn hóa. 
*  Điều 45 mới: Công dân có quyền xác định dân tộc của mình, sử dụng ngôn ngữ mẹ đẻ, tự do lựa chọn ngôn ngữ giao tiếp. Hai điều 44 và 45 triển khai ý của Điều 21 trên. Các điều khoản này có tác dụng làm hòa đồng hai văn hóa Tầu - Việt. Xâm lăng bằng văn hóa là đường lối xâm lược thâm độc nhất. Có người sợ rằng văn hóa Tầu sẽ lấn lướt văn hóa Việt. Nhưng người VN yêu nước tin rằng CHỮ ta còn, TIẾNG ta còn thì Giang Sơn ta còn, Dân Tộc ta còn, cho dù tập đoàn bán nước VGCS có đem cả đất nước hiến dâng cho Tầu. Lịch sử VN 2 ngàn năm nay đã minh chứng điều đó.
      Cách đây ít ngày, có một người không quen biết gởi đến cho chúng tôi một bản tin nói là của đài truyền hình CCTV News (China Central Television) liên quan đến vấn đề chúng tôi đang tìm hiểu. Bản tin có đoạn viết: Thực chất, việc đưa ra chiêu bài sửa đổi hiến pháp là do Trung Cộng chỉ đạo trong kế họach chuẩn bị tổ chức lại hoàn toàn guồng máy chính trị CSVN để biến Việt Nam thành Đặc Khu Hành Chính (Special Administrative Region – SAR) của Cộng Hòa Nhân Dân Trung Quốc, như qui chế “Một Quốc Gia Hai Chế Độ” đã thực hiện tại Hồng Kông và Macau (hết trích.) Theo bản tin chi tiết, có những vấn đề đã là hiện thực từ lâu được báo chí nói tới. Trong một bài viết trước đây, chúng tôi đề cập tới những hiện thực này và gọi đó là “những nước Tầu trên đất VN.” Nhưng cũng có những vấn đề còn phải chờ xem, kể cả vấn đề nóng bỏng là Nguyễn Sinh Hùng sẽ được Tầu cho làm thủ tướng thay Nguyễn Tấn Dũng. Nói chung, việc CS Tầu thôn tính VN bằng phương pháp gặm nhấm là sự thực hiển nhiên không ai phủ nhận được. Gần đây có rất nhiều bài báo đã cảnh giác về chuyện VN trở thành thuộc địa Tầu. Căn cứ vào những vấn đề hiện thực trong bản tin trên thì những nhận định của chúng tôi về các điều khoản trong Chương II HP 2013 hiển nhiên là những điều khả tín. Chương II qui định về quyền công dân là một lối bao biện để bảo vệ di dân Tầu trên đất nước VN. Sửa HP là bước chuẩn bị tất nhiên cho việc Tầu cộng chính thức đặt nền đô hộ trên đất nước ta.
IV  KẾT LUẬN
     Nếu tập đoàn bán nước VGCS thực tâm muốn sửa đổi HP để đem lại tự do, dân chủ, phú cường cho VN thì ắt hẳn chúng phải biết lắng nghe ý kiến của nhân dân mà sửa đổi dựa theo những đòi hỏi đó. Thế nhưng chúng đã sửa và sửa theo ý riêng của chúng. Do đó, không thể chối cãi được VGCS là tên tráo bài 3 lá. Sự thể chứng tỏ chúng có mưu đồ xấu. Không có gì giấu kín được dưới ánh sáng mặt trời, nên dã tâm của bọn bán nước đã phơi bầy ra. Một là chúng muốn bảo vệ di dân Tầu cộng để tiến tới việc chính thức hóa nền đô hộ của Tầu trên đất nước ta. Hai là chúng cần hợp thức hóa đảng để đi đến hợp pháp hóa tội bán nước. Điểm một thì như chúng tôi đã trình bầy ở trên. Điểm hai thì như chúng tôi đã đề cập, nhà báo Nguyễn Đác Kiên đã góp ý sửa HP bằng cách đưa ra sách lược hòa hợp 3 điểm mà chúng tôi gọi là vẽ đường cho hươu chạy. Ba điểm đó là: không truy cứu, hồi tố các tội ác trong quá khứ của đảng VGCS, quên đi các tội tham nhũng, ăn cướp, giết người của chúng, để ngồi lại chức vụ những tên CS có khả năng làm việc. Đó là con đường thoát thân an toàn nhất mà VGCS không thể không nghe theo.
     Theo phỏng đoán của nhiều người am hiểu tình hình thì VGCS sẽ bầu lại quốc hội vào năm tới. Quốc hội này sẽ có một số đại biểu tỵ nạn trong đó gồm chánh khách, tướng tá, và nhân sĩ khoa bảng để trình làng với thế giới rằng VN không còn chế độ độc tài nữa, mà đã biến đổi thành một thể chế dân chủ đa nguyên với đủ mọi thành phần và khuynh hướng chính trị, kể cả những người xưa nay vốn chống lại CS. Có thể sẽ đổi tên nước để hai bên không mất mặt, nhưng điều này không quan trọng. Trước con mắt của thế giới, đây là một chế độ chính danh và hợp pháp, phù hợp với thông lệ quốc tế. Tân chế độ là hậu thân của chế độ Xã hội chủ nghĩa VN. Logic của vấn đề là, nếu chế độ hậu thân là hợp pháp và chính danh, thì chế độ tiền kiếp của nó cũng là hợp pháp và chính danh, bởi vì đây là một sự chuyển đổi thể chế tự nguyện trong hòa bình. Khi chế độ VGCS được thừa nhận là chính danh và hợp pháp thì những hiệp ước bán nước chúng ký kết với Trung cộng tất nhiên cũng trở thành hợp pháp đúng theo luật pháp quốc tế. Cái hệ quả tàn nhẫn và bi thảm đối với nhân dân VN là, chúng ta và các thế hệ con cháu chúng ta mai sau sẽ không bao giờ đòi lại được đất đai và biển đảo mà bè lũ bán nước đã dâng hiến cho Tầu. Không còn kiện cáo hay khiếu nại với ai được nữa, bởi vì VGCS bán nước là chuyện hợp pháp (!)
Duyên-Lãng Hà Tiến Nhất